Tựa game Liên Minh Huyền Thoại vô cùng nổi tiếng trên thế giới hiện nay, và hãy cùng Five88 tìm hiểu về cuộc đời của Ahri nhé.
Nguồn gốc của Ahri là một bí ẩn, ngay cả đối với cô.
Cô chẳng có một chút manh mối gì về lịch sử bộ tộc vastaya của mình cả hoặc vị trí của họ đối với những tộc khác trừ một cặp bảo thạch mà cô đã mang theo trong suốt quãng đời mình. Thực ra, những ký ức đầu tiên của cô là về một bầy cáo tuyết ở vùng phía bắc Shon-Xan. Dù không phải một trong số chúng, chúng vẫn thấy rõ ở cô một chút gì đó linh hồn của đồng loại, và chấp nhận cô vào bầy.
Với cuộc sống hoang dã, thuần khiết đó, Ahri dường cảm thấy một mối liên kết sâu sắc với những khu rừng quanh cô. Dần dần, cô hiểu rằng đây chính là ma thuật vastaya chảy trong huyết quản mình, hướng về thế giới linh hồn phía bên kia. Không được sự chỉ dẫn từ bất kỳ ai, cô tự mình học hỏi cách sử dụng quyền năng ma thuật này theo cách của riêng mình thường là dùng để tăng cường phản xạ của mình trong những cuộc săn. Nếu cô đủ cẩn thận và lại đủ gần, cô nhận ra rằng mình cũng có thể vỗ về một chú hươu hoảng loạn, giúp nó ra đi thanh thản khi cô và bầy cáo cắm răng vào da thịt nó.
Thế giới phàm nhân thật xa cách và hỗn loạn đối với Ahri
Thế giới phàm nhân thật xa cách và hỗn loạn đối với Ahri, cũng như đối với bầy cáo tuyết, nhưng cô luôn cảm thấy mình bị dẫn dụ về phía họ theo một cách mà cô chẳng thể lý giải. Nhân loại là một loài sinh vật xấu tính, thô lỗ… và khi một đám thợ săn cắm trại gần đó, Ahri đã nhìn ngắm họ từ xa, khi họ thực hiện những công việc xấu xa của mình.
Một người trong số chúng bị trọng thương bởi một mũi tên lạc, và Ahri có thể cảm thấy sinh lực của người đàn ông đang dần cạn kiệt. Chẳng hiểu gì ngoài bản năng của một loài thú săn mồi, cô hút cạn lấy những phần sinh lực thoát ra bên ngoài cơ thể anh ta, và qua đó hấp thụ luôn những ký ức thoáng qua của con người trước mắt—vị hôn thê anh đã mất trong chiến tranh, những đứa trẻ anh đã bỏ lại khi lên lên phương bắc. Ahri nhẹ nhàng biến chuyển cảm xúc của anh ta từ nỗi sợ sệt thành nỗi buồn, và rồi thành niềm vui, vỗ về anh bằng ảo ảnh về một cánh đồng đượm nắng khi anh dần lìa đời.
Sau đó, cô nhận ra rằng ngôn ngữ của loài người đã ở sẵn trong cô, như một giấc mơ, nửa thực nửa ảo, và Ahri biết rằng đó là lúc để cô nói lời tạm biệt với bầy cáo.
Trú ngụ ngay bên rìa xã hội
Trú ngụ ngay bên rìa xã hội, cô cảm thấy mình tràn đầy sức sống hơn bao giờ hết. Bản năng săn mồi của cô vẫn còn đó, nhưng cô bị cuốn hút bởi một sự hỗn mang của những trải nghiệm, cảm xúc, và phong tục khắp chốn Ionia. Người phàm, ngược lại, dường như cũng rất hứng thú với cô—và cô thường tận dụng điều đó, hút cạn sinh lực của họ trong khi khiến họ mê hoặc bằng những vẻ đẹp, những ảo ảnh từ nỗi khát khao sâu thẳm, và đôi khi là những giấc mơ rực rỡ được vẽ nên bằng nỗi buồn thuần khiết.
Cô say trong những ký ức không phải của mình, và cảm thấy vui mừng khi kết thúc mạng sống của những linh hồn khổ đau, vụn vỡ là nạn nhân của mình. Cô trải nghiệm những con tim tan vỡ, và hân hoan trước những ảo ảnh luôn khiến cô thèm muốn nhiều hơn nữa. Cô khóc khi chứng kiến cảnh tượng đoàn quân xâm lược kinh hoàng kéo đến từ một vùng đất xa xăm của đá và sắt. Nó thật choáng ngợp, nhưng cô cảm thấy rằng sức mạnh của mình sẽ lụi tàn đi nếu cô cố tránh xa, và không thể cưỡng lại việc đắm đuối trong chúng hết lần này đến lần khác… dù điều đó khiến lòng cô đau nhói.
Thông qua vô số những cảnh tượng đánh cắp, Ahri bắt đầu nhìn nhận rõ ràng hơn về giống loài vastaya. Dường như cô không chỉ có một mình, và nhiều bộ tộc trong số họ giờ đây đang gặp rắc rối trong mối quan hệ với nhân loại. Cuối cùng, cô biết được rằng một đội quân kháng chiến đang ấp ủ âm mưu khôi phục lại vị thế của giống loài cô như một thời kỳ cổ xưa nào đó.
Đó, có lẽ, chính là mắt xích của quá khứ mà cô chẳng thể nhớ.
Với cặp bảo thạch trong tay, Ahri quyết tâm tìm kiếm những đồng loại của mình. Rồi cô sẽ không còn phải phụ thuộc vào những ký ức vay mượn, hay những giấc mơ lạ lẫm—nếu có bất kỳ dấu vết nào về bộ tộc của mình nơi thế giới Runeterra, cô sẽ quyết tâm tìm đến nó.